Đúng ngày 07/01/1979, cách đây 34 năm chúng tôi là những người lính tình nguyện Việt Nam giúp đất nước bạn KamPuChia thoát khỏi họa diệt chủng; khi ấy bọn chúng tôi rất trẻ tuổi chỉ mười chín đôi mươi vậy mà đã 34 năm trôi qua, kẻ còn người mất.
Kỷ niệm 34 năm đất nước Chùa tháp được tự do, chúng tôi không khỏi bồi hồi nhớ lại những kỷ niệm xưa ở chiến trường nước bạn; với cái nắng của những ngày hè bám trụ trên dọc đường 12 ở tỉnh PretsVihiar, những đêm luồn rừng truy quét bên dòng sông Senl với những điểm cao 547…; giờ đây ai còn mái tóc đã điểm sương, người còn quân ngũ cũng là cấp tá, cấp tướng; người trở về là cán bộ sở ngành nhưng đại đa số là nông dân.
Nhưng mỗi người lính tình nguyện năm xưa, đều tự hào là mình có tên chung, tiếng KamPuChia là “Koong top Việt Nam” dịch sang tiếng Việt là "Bộ đội Việt Nam" . Nhân dịp này tôi đã sưu tầm và gửi tới bạn bè, chiến hữu bài thơ của Phạm Sỹ Sáu viết về người lính chiến trường “K” năm xưa để tưởng nhớ tới đồng đội tôi người còn người mất.
Gửi Bạn Bè Làm Xong Nghĩa Vụ
Tác giả: Phạm Sỹ Sáu
Mai mầy về thành phố dang rộng tay
Đón mầy và đón bao thằng đã làm xong nghĩa vụ
Mai mầy về bình yên trong giấc ngủ
Có nhớ bạn bè biên giới ướt sương đêm
Có nhớ tụi tao khao khát hôn lên mái tóc mềm
Của con gái một thời thương nhớ nhất
Mầy về mùa mưa, quần áo không lấm lem bùn đất
Dép sa-bô gõ trên phố chiều vàng
Quen tính hay đi mầy cỡi xe đạp lang thang
Có nhớ tụi tao cởi trần đi phục.
Hãy mở mắt ra nhìn đời trong đục
Nhìn thật bao dung và cũng thật ra người
Hãy nhớ trong gian lao tụi mình vẫn cười
Trong thiếu thốn vẫn kiên trì khắc phục
Đừng chùn chân nếu chạm vào tiêu cực
Dấu ấn chiến trường nào dễ phôi phai.
Mai mầy về với người yêu trong tay
Hãy hôn giùm tao những nụ hôn đời lính
Hãy nói giùm tao trong phút giây trầm tĩnh
Rằng: cảm ơn nàng đã yêu lính biên cương
Gặp cô gái nào mầy thấy dễ thương
Hãy chào giùm tao nụ cười mong nhớ
Mầy đã trải qua những đêm nằm trăn trở
Cái riêng trong lòng đã chia sẻ cho nhau
Vết thương nào không quằn quại cơn đau
Lại mơ thấy đôi tay mềm chăm sóc
Tụi mình con trai lúc lòng chùng, chực khóc
Đâu phải yếu mềm khi vuốt mắt bạn thân.
Mai mày về đi dưới phố cây xanh
Nếu gặp nắng đừng đưa tay che vội
Hãy nhớ tụi tao trầm mình trong nắng đội
Khát dòng sông như khát thuở thanh bình
Phố lên đèn, ánh điện sáng lung linh
Có nhớ tụi tao bên này đêm – bóng – tối
Mấy tháng ròng giọt dầu hôi không biết tới
Nên rất trẻ thơ muốn trăng sáng bốn tuần.
Mầy về ra nông trường, vào xưởng máy hay cơ quan
Hãy làm việc bằng tinh thần người lính
Cái thiếu ở chiến trường mày đâu cần làm sổ tính
Hãy làm thật nhiều sản phẩm giúp tụi tao.
Mai mầy về thành phố rợp cờ sao
Tao lại nhớ năm xưa tụi mình đi phấn khởi
Buổi tụi mình lên đường, chưa rõ bài Em vẫn đợi
Nên tay cô gái nào đứng vẫy mãi theo xe
Và thư đến với tụi mình trong rừng khộp, rừng le
Thành sức mạnh trên đau lê xuất kích
Mầy đi xi-nê có nhớ những lần bám địch
Nòng thép dài thay tay mát bàn tay
Tiễn mày về, gió lốc, bụi mù bay
Cho tóc rợp bám đầy đường ít nắng
Trung đội thiếu mầy tao càng thấy vắng
Nhưng vững tin đội ngũ vẫn có mầy
Tao chừ còn nặng nợ với cỏ cây
Nên chẳng biết nói sao cho thấy rõ.
Đất nước mình: hoà bình và súng nổ
Ở mặt trận nào cũng cần có lòng tin
Trong thời đại tụi mình đấy nước sẽ bay lên
Bằng trí tuệ và mồ hôi tuổi trẻ
“Vì nhân dân quên mình ” bài hát dậy trong lòng mới mẻ
Mai mày về tao xin gởi bài thơ.